Cô Vương vén váy lên đến tận eo. Cô dùng hai tay và quần lót xòe hai cái mông trắng nõn như quả đào "Tôi...tôi không làm được..." Xiao Yi đẩy và nói: "Bạn có thể làm được! Hát một bài cao như vậy sẽ giúp bạn cai rượu nhanh hơn!" Yong Bo đưa micro cho cô ấy. Xiaoyi trả lời, đoạn giới thiệu nhạc điện tử quen thuộc bắt đầu vang lên. Đêm thứ hai trước khi xuất viện. do ống truyền tĩnh mạch đã được rút ra và tôi cùng chồng nằm trên giường xem phim trên máy tính bảng. Cảm giác như được đưa về thời còn trẻ và bị ép vào chiếc giường đơn nhỏ trong ký túc xá. Trước khi đi ngủ, tôi vội bế chồng trở lại giường bệnh. Cạnh anh có một chiếc giường nhỏ vì anh muốn xem phim, nhưng lúc này tôi đã mệt như một bệnh nhân, y tá mang thuốc cho tôi. Trước khi đi ngủ, sau khi uống thuốc, chồng tôi nói một cách thờ ơ, nếu anh ấy có thể đến bệnh viện với y tá thì tốt quá ~ Tôi trừng mắt nhìn anh ấy và bảo anh ấy đi ngủ sớm và dừng lại. Nghĩ đến sáng hôm sau, tôi chợt cảm thấy bộ đồng phục bệnh nhân của mình trông thật "ảo mộng" ~~ Nó trông giống như loại được mặc bởi một đứa trẻ sơ sinh. Lớp bên trong của quần áo có hơi hướng kiểu Nhật và được buộc bằng chỉ dưới nách trái. Lớp ngoài cũng được buộc bằng chỉ. "À...ah...cảm giác thật tuyệt, nó nhột nhột...ồ...đừng liếm nó nữa, đụ tôi đi, đụ tôi đi ba, năm, bảy lần." Mặt bạn gái tôi đỏ bừng, tôi hỏi cô ấy có chuyện gì thì cô ấy nói rất mệt và không muốn bơi nữa.